Nhìn Trộm
Qua khung cửa mằt ngời tôi đã thấy em
Bâng khuâng em ve vuốt một mảnh trời đã khuất
Tay nhẹ nhàng xua những áng mây ngang
Chân dặt dìu vùi bãi cát hồn tôi
Trầm Tư
Một chút nhạc, một chút tình
Thi vị đời người nào hiếm hoi
Từng câu hát nặng trĩu những âm thầm
Bao lặng lẽ chứa chan rừng kỹ niệm
Trầm lắng ôn hoài những gì đã mất
Độc Thoại
Đã bao lần
Duỗi chân
Tôi soi mặt khung cửa thẳm miên man
Trộm nhìn những chiều tàn tình con nít bay đi
Yêu phố hè ngập bóng nắng vô tư
Vẫn vơ nhung nhớ vài mảnh tình lẩm cẩm
Xa lạ, những thân xác đói, những thây ma
Bao ánh mắt hỏa châu thiêu rụi
Thưở ấy tim tôi rướm mặt trời
Ảo mộng đã quên, bán đi hay cho không?
Nay còn miệng đắng những hoài bão cát trôi
Con rạch nào sẽ đưa đến chân trời ?
Ngoài kia mặt trời đã ngấm tắt.
Triet
No comments:
Post a Comment